Hàn Ngu Chi Huân

Chương 462: Taeyeon hạnh phúc




“Quần cũng không cần cởi lại không thụ thương chỉ là mệt mỏi một chút gân cốt.” Park Ji-hoon thính Taeyeon nói sắc mặt lúng túng nói rằng.

“Ta cũng không xấu hổ ngươi có cái gì xấu hổ?” Taeyeon quyệt miệng nói rằng “Hơn nữa cũng không phải cho ngươi cởi sạch việc gì phải nhăn nhó khuôn mặt thế!” Nàng điều không phải cái loại này xấu hổ tính cách tương phản chỉ cần cho rằng đáng giá cũng sẽ không lưu ý chu vi ánh mắt người khác nhìn vào. Huống chi nàng và Park Ji-hoon từng hẹn hò hai năm cũng không có đột phá một bước cuối cùng mà thôi.

“Ta chẳng qua là cảm thấy không cần phải...” Park Ji-hoon cười khổ nói.

“Muốn ta giúp ngươi cởi sao?”. Taeyeon ngẩng đầu đầu hỏi.

“Ngươi đi ra ngoài trước đã.” Park Ji-hoon bất đắc dĩ thỏa hiệp nói.

Taeyeon thoải mái xoay người đi ra ngọa thất. Thế nhưng ở cửa phòng gần đóng trong nháy mắt nàng rồi lại phút chốc đẩy ló đầu vào.

Nhưng mà Park Ji-hoon lại coi như từ lâu liêu nàng hội làm như vậy không nhúc nhích trông cửa miệng.

“Ha hả...” Bị nắm một chính Taeyeon ngượng ngùng cười giải thích: “Dép rớt.”

“Điều không phải còn có dép đó sao? Ngươi mặc ta có được hay không?”. Park Ji-hoon giật giật khóe môi hỏi. Đương nhiên minh bạch Taeyeon ý nhị bất quá không cần phải... Vì mình tự làm được.

“Được rồi.” Taeyeon thè lưỡi rúc đầu về đóng kỹ cửa phòng.

“Ai ——” Park Ji-hoon lần này khe khẽ thở dài. Đã rất nỗ lực không nghĩ về những sự tình trước kia nhưng rồi làm sao có thể không muốn? Nhân phi cây cỏ.

Thật vất vả kiềm chế xuống đáy lòng rung động đứng dậy thay đổi một cái quần thể thao ngắn hay trường bào thì mặc cái loại này ngắn mà thư thích Park min-a lúc mua cho hắn cũng mua mấy cái.

“Được rồi!” Thay xong hậu. Mới bắt chuyện Taeyeon tiến đến.

Đi vào nữa thì. Taeyeon đã thay đổi áo ngủ quần ngủ. Đầu tiên là bả cửa sổ quan kĩ mới đến trước giường nhìn một chút nã nhất phần văn kiện nằm lỳ ở trên giường Park Ji-hoon hỏi: “Ngươi không bỏ hút thuốc sao?”. Biết hắn đã từng hai lần cai thuốc chưa từng thành công giá có thể chính là hắn duy nhất không có thể làm thành chuyện tình.

“Ở nhà không hút thuốc lá.” Park Ji-hoon ghé vào gối đầu thượng trở mình xem văn kiện nói rằng. Những văn kiện này phải tối hôm nay nhìn xong trước không có ở lâu Krystal Victoria cũng có phương diện này nguyên nhân. Chỉ là không nghĩ. Taeyeon và sẽ chủ động lưu lại.

“Nga.” Taeyeon lên tiếng đứng ở hắn bên cạnh quan sát một lát sau nói thầm nói: “Từ nơi này bắt đầu đây?”

“Ngươi là xoa bóp còn là muốn?” Park Ji-hoon giật giật khóe môi dở khóc dở cười hỏi.

“Xoa bóp a!” Taeyeon uy phong nói rằng “Ngươi muốn cho ta làm cái gì?”

“Tùy tiện nắn bóp là được rồi.” Park Ji-hoon nói rằng. Bản thân có chút vôi vàng văn kiện còn không ít trước cũng đã làm lỡ không ít thời gian. Bất quá cũng không có ở trên mặt biểu hiện ra ngoài không vì cái gì khác. Chỉ vì vừa Taeyeon hỏi mình yếu không nên hút thuốc lá. Nàng đối mùi thuốc lá rất mẫn cảm trước đây từng không ở trước mặt nàng hút thuốc.

“Min-a đều là thế nào làm?” Taeyeon hỏi.

“Vai cái cổ eo thắt lưng... Ừ. Còn gì nữa không.” Park Ji-hoon nói rằng.

“Đầu tiên là vai...” Taeyeon bĩu môi sau đó một bên nói thầm nhất vừa đưa tay đè lại hắn hơi nghiêng vai thoáng cố sức. Vừa hắn thuyết “Thắt lưng” hậu rõ ràng không có hiểu ý mình vẫn là không có là như trước như nhau.

“Khí lực lớn một chút.” Park Ji-hoon nói rằng. Vừa tắm rửa xong không lâu sau Taeyeon da tay rất ấm áp còn có chút thịt thịt cảm giác hơn nữa nữ tính mềm mại bóp trên bờ vai rất là thoải mái. Bất quá hình như sợ làm đau mình nàng dùng khí lực rất nhỏ.

“Như vậy chứ?” Taeyeon chậm rãi nặng thêm lực đạo đồng thời hỏi.

“Có thể.” Park Ji-hoon không có quá nghiêm khắc nhiều lắm cảm giác không sai biệt lắm lúc tựu không thèm nói (nhắc) lại lần thứ hai bả lực chú ý tập văn kiện thượng.

Thực cứng!

Taeyeon chỉ cảm thấy bờ vai của hắn cứng rắn giống như mới làm việc nặng xong phải dùng hai tay cùng nhau giúp hắn xoa bóp.

Làm hết hữu biên vai hậu hoán bên trái vai.

Chỉ là bởi vì đứng ở bên giường phải cúi người mới có thể rất không được tự nhiên. Đây cũng không phải là cái loại này một người giường nhỏ Taeyeon chỉ là xoa bóp hai cái liền cảm giác cánh tay ê ẩm thẳng thắn đạp rơi dép bò lên giường.

Park Ji-hoon không có hé răng như trước trành trước mắt văn kiện khán.

Taeyeon thấy thế suy nghĩ rồi đổi thành nhảy qua ngồi ở trên người hắn. Tư thế như vậy không thể nghi ngờ nhất dùng ít sức Park Ji-hoon như cũ không có hé răng có lẽ thuyết cũng không thèm để ý.

“Hô —— hô ——” thêm tí nữa lúc Taeyeon liền bắt đầu khí tức biến lớn trên chóp mũi chảy ra một tầng tinh mịn vết mồ hôi thỉnh thoảng dừng lại một chút. Hai tay đau vừa mỏi còn chưa được 10 phút đây —— được rồi thực tế chỉ khoảng 5, 6 phút mà thôi!

“Oppa Min-a bình thường đều là đấm bóp cho ngươi bao lâu?” Taeyeon thử hỏi nói lén la lén lút cho nhau bóp hai tay lòng bàn tay.

“Nửa giờ đi.” Qua sắp tới ba giây Park Ji-hoon mới mở miệng nói rằng. Sau khi nói xong đột nhiên nghe xong Taeyeon nỗ lực đè nén trầm thấp thở dốc trong nháy mắt hiểu được nói rằng: “Được rồi có thể.”

“Lúc này mới khi nào?” Taeyeon lại bướng bỉnh mà nói rằng. Nàng tính cách con nít lại trỗi dậy.

“Min-a vừa mới bắt đầu cũng là chỉ có thể kiên trì mấy phút sau lại từ từ quen đi nắm giữ kỹ xảo mới có thể kiên trì nửa giờ.” Park Ji-hoon thoải mái nàng nói.

“Nga.” Taeyeon lúc này mới suy nghĩ chậm lại nói rằng: “Thêm tí nữa.”

“Chớ miễn cưỡng.” Park Ji-hoon căn dặn một câu sau liền không nói cái gì nữa.

“Oppa những văn kiện này phải nhìn xong?” Taeyeon đột nhiên phản ứng kịp hỏi.

“Ừ.” Park Ji-hoon lên tiếng nói rằng: “Ngày mai có một hội yếu thảo luận những.”

“Nga.” Taeyeon hắn nữa.

Xoa bóp chủ yếu hay dùng lực đạo trên tay không có kinh nghiệm thực sự rất khó kiên trì. Taeyeon rồi kiên trì mấy phút sau liền bắt đầu đổi thành dùng toàn bộ bàn tay giúp hắn làm nhào nặn; Lại qua mấy phút liền bắt đầu xoa bóp thêm tí nữa nghỉ một lát mà thở hồng hộc ra một thân mồ hôi.

Park Ji-hoon chuyên chú làm một việc thường thường hội quên hết thảy chung quanh đối Taeyeon động tĩnh không hề có cảm giác.
Thẳng hắn trong lúc vô tình giật mình cánh tay bỗng nhiên phát giác dính cái gì đó bản năng quay đầu nhìn thoáng qua. Mới sắc mặt tối sầm. Rồi quay đầu nhìn thoáng qua mặt khác hơi nghiêng. Có chút ão não kêu lên: “Nha!”

Hắn đụng chính là chân Taeyeon!

Mệt mỏi thật sự ngồi chồm hỗm hai chân cũng bắt đầu dần dần mỏi nhừ Vì vậy Taeyeon rồi đổi thành ngồi ở hắn trên lưng hai chân đưa ra đặt trên hai bờ vai hắn.

“Chân không có mùi đâu.” Taeyeon hốt hoảng thu chân lại nói rằng “Không tin ngươi ngửi một cái?”

Park Ji-hoon mặt của lần thứ hai tối sầm. Nói rằng: “Được rồi không cần xoa bóp ngươi đi xem Fany không sai biệt lắm cũng nên tắm rửa xong.”

“Chân còn không có xoa bóp đây!” Taeyeon lắc đầu nói rằng.

“Xoay người đi!” Park Ji-hoon không có chối từ lấy tay đưa chân nàng xuống lớn tiếng nói.

“Thị ——” Taeyeon lên tiếng trả lời xoay người bắt đầu giúp hắn bóp nhào nặn hai chân.

Đầu tiên là từ bắp đùi bộ vị bắt đầu.

Không nghĩ giống như vậy rắn chắc mà còn hơn thế chân cùng người trên còn muốn cứng rắn.

Taeyeon mất rất lớn khí lực mới kiên trì xoa bóp hết sau đó. Một bên thở dốc giúp hắn đắp chăn. Chuẩn bị giúp hắn xoa bóp phần eo.

“Bang bang phanh...” Đúng lúc này tiếng đập cửa đột nhiên vang lên.

Sau khi tắm xong đột nhiên phát hiện mình hình như bị quên lãng! Phòng khách cũng không có Taeyeon bóng dáng nàng chỉ có thể đến Park Ji-hoon ngoài phòng ngủ.

Đã ở cửa phòng đứng một hồi mà do dự có muốn hay không gõ cửa. Chần chờ nửa phút sau mới làm ra quyết định.

“Tiến.” Taeyeon vội vàng hô.

Bất quá Park Ji-hoon cũng đã bị giật mình tỉnh giấc nghiêng đầu nhìn sang.

“Oppa.” Sau khi đi vào thật nhanh liếc hai người liếc mắt mới chần chờ kêu lên.

Park Ji-hoon trần truồng tử chỉ có thắt lưng mông đang lúc đắp một cái thảm nằm lỳ ở trên giường trước mắt hoàn phóng nhất phần văn kiện; Taeyeon ngồi chồm hỗm ở giường chiếu nhìn khẩn ai Park Ji-hoon thân thể một bộ rất mệt mỏi dáng dấp không biết vừa đang làm cái gì.

“Ta đang giúp hắn xoa bóp.” Không đợi Park Ji-hoon mở miệng Taeyeon vội vàng giải thích “Hắn giống như Yuri hơn nữa so với Yuri còn nghiệm trọng!”

Lời nói có chút loạn nhưng vẫn biểu thị ý tứ của Taeyeon. Ký túc xá bên trong Yuri “Di chứng” cũng rất nghiêm trọng trở nên bỉ je hoàn lại mình hoàn từng giúp nàng xoa bóp quá hai lần.

Được rồi Park min-a mấy ngày nay cũng không ở!

“Mệt mỏi quá!” Taeyeon giơ lên hai cánh tay thẳng tắp coi như cương thi vậy hai tay vô lực cúi kể khổ nói “Tay của ta cánh tay đều mệt!”

“Ngươi tìm ta thuyết có ích lợi gì?” Tâm tình vừa chậm hay nói giỡn nói rằng.

“Thật vướng bận!” Taeyeon nghe xong không cam lòng mà nháy mắt một cái đột nhiên lôi kéo Park Ji-hoon trên lưng đắp thảm.

“A ——” lại càng hoảng sợ thét chói tai xoay người nhưng cùng lúc thấy Park Ji-hoon hoàn mặc một cái quần thể thao ngắn nhất thời thở phào nhẹ nhõm mặt đỏ ão não trừng Taeyeon.

“Hắc hắc...” Taeyeon cười đắc ý.

Không ngờ Park Ji-hoon đột nhiên bò dậy.

Taeyeon lại càng hoảng sợ thật nhanh đứng ra xa cái giường.

Chờ mong Park Ji-hoon Taeyeon trừng phạt.

Nhưng mà Park Ji-hoon nhưng chỉ là đứng dậy mặc vào áo ngủ áo khoác sau đó ngồi ở đầu giường trên mặt đái một chút khó có thể che giấu buồn ngủ đối với hai người nói: “Được rồi các ngươi đi ngủ đi.”

“Nếu không ta giúp ngươi bóp eo đi?” Không có mở miệng Taeyeon lại lại đột nhiên tinh nghịch nói.

“Nhanh lên một chút đi ngủ!” Park Ji-hoon bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm rồi tỏ vẻ tức giận khinh trách mắng “Ta còn muốn nhìn xong văn kiện ngủ sớm một chút đây!”

Taeyeon đuối ý xoay người nói.

“Ngủ ngon”.

Hai người sau khi rời đi bên trong phòng ngủ khôi phục an tĩnh Park Ji-hoon một lần nữa ngồi trước bàn máy vi tính mỗi chữ mỗi câu mà tỉ mỉ nghiên đọc văn kiện.

Không biết qua bao lâu cửa phòng bị lặng lẽ đẩy ra một cái nhỏ nhắn bóng người lặng lẽ tiến đến.

Park Ji-hoon tay chống trên bàn phù cái trán gương mặt thoáng nghiêng thân thể toàn bộ tâm thần đều tập ở văn kiện thượng căn bản không có lưu ý bóng người đến.

Bóng người cũng không nói chuyện lặng lẽ bước tới giường ngồi xếp bằng hai tay chống cằm lẳng lặng nhìn hắn.

Không cần phải nói tự nhiên là Taeyeon.

Chuyên chú công tác thì nam nhân đặc biệt có mị lực! Rất sớm tựu từng chờ mong quá như vậy lẳng lặng nhìn hắn công tác cũng là một loại hạnh phúc. Còn có trước giúp hắn xoa bóp khi hắn mệt nhọc thì đồng dạng là một loại hạnh phúc.

Thời gian từng giờ trôi qua hai người cũng không có nhúc nhích dấu hiệu. (Chưa xong còn tiếp...)

Convert by: Withyou20008